《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 41
Advertisement
Người này một khi thẹn thùng mặt sẽ bất giác đỏ lên.
Nước mắt ở hốc mắt đổi tới đổi lui cuối cùng cũng không ngăn được, vừa rồi vừa mới khóc đỏ mũi còn chưa hòa hoãn lại, lúc này gặp phải chút gió thổi cỏ lay nước mắt liền lạch cạch lạch cạch rơi xuống.
Bị Thẩm Ninh Hinh kích thích hoàn toàn bại lộ nguyên hình.
Liếc mắt nhìn quả thực giống như tiểu vòi nước đang ào ào chảy xuống.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế tức khắc dở khóc dở cười, vội vàng móc ra khăn giấy giúp nàng lau nước mắt, ngoài miệng vẫn ôn nhu an ủi: "Khâu tổng của chúng ta không khóc không khóc, ngoan a"
"Ai khóc!" Khâu Diệc Bạch một bên thẹn thùng một bên khó chịu, hai tay chống nạnh trừng mắt liếc nàng một cái mở miệng ồn ào, "Con mắt nào của ngươi thấy ta khóc!"
Rõ như ban ngày, nga không, là trăng thanh gió mát, ngươi còn muốn giảo biện a.
Thẩm Ninh Hinh lười cùng nàng so đo, nàng nói cái gì thì chính là cái đó, vội vàng gật gật đầu đáp: "Đúng vậy đúng vậy, hôm nay trời quá tối, ta cái gì cũng chưa thấy."
"Có thể là trời muốn mưa đi." Nàng nói, đáy mắt mang theo ý cười, ngay cả thanh âm cũng thực ôn nhu, "Khâu tổng chúng ta vẫn nên trở về sớm một chút đi, bất quá......"
Lời còn chưa nói xong, đột nhiên một trận gió thổi tới.
Còn rất lớn, không chỉ thổi lên sợi tóc cùng góc áo, mà tiền Thẩm Ninh Hinh đang đặt ở trên mặt đất cũng không may mắn thoát khỏi.
Nhưng ở thời khắc mấu chốt, vẫn là Khâu Diệc Bạch phản ứng mau lẹ duỗi tay đem tiền đè lại.
Quả thực là nghìn cân treo sợi tóc.
Thiếu chút nữa liền bị thổi bay.
Nàng thấy thế tức khắc thở phào một hơi, nghĩ còn may chính mình phản ứng mau.
Không khỏi cảm thấy tìm về được chút thể diện, vừa muốn mở miệng chế nhạo người ta một câu, đột nhiên nghe thấy Thẩm Ninh Hinh ở đàng kia lại nói ẩu nói tả.
"Khâu tổng." Nàng nói, giống như muốn nói nhỏ với nàng lại sát vào một chút, "Ngài đây là đồng ý nha?"
"Đồng ý cái gì?!" Khâu Diệc Bạch nghe vậy cả kinh, lại nhìn tiền một cái, đột nhiên cảm thấy giống như cầm củ khoai lang nóng.
Bản thân muốn thả ra, còn chưa động, đã bị Thẩm Ninh Hinh bắt lấy cổ tay.
Sau đó lại thấy nàng chậm rãi tiến lại gần, động tác thực nhẹ hôn lên môi của chính mình.
Khâu Diệc Bạch ngốc, một hồi lâu sau cũng chưa hoàn hồn.
Chỉ cảm thấy dán lên môi thực mềm mại, có lẽ là bởi vì vừa mới ăn qua kẹo sữa, hương vị rất thơm cũng thực ngọt, giống như một con mèo nhỏ đang ở trên môi nàng chậm rãi cọ vài cái.
Thẳng đến khi cái miệng nhỏ nhẹ nhàng cắn nàng một cái.
Trực tiếp làm Khâu Diệc Bạch choáng váng, tay cầm tiền không cẩn thận buông lỏng, tiền giấy tức khắc theo gió rơi rụng bay đi khắp nơi.
Thấy vậy Khâu Diệc Bạch liền đau lòng, cũng không kịp tính sổ cùng Thẩm Ninh Hinh liền vội vàng duỗi tay vỗ vỗ nàng: "Thẩm Ninh Hinh tiền của ngươi bay! Nửa tháng tiền lương của ngươi!"
Advertisement
Nào có đạo lý thay người khác đau lòng.
Đầu tiên Thẩm Ninh Hinh sửng sốt một chút, sau đó ý cười thực mau chứa đầy khuôn mặt, đứng dậy cùng Khâu Diệc Bạch chạy đi lượm tiền.
Đuổi theo đuổi theo, rốt cuộc vẫn không nhịn được, liền cười lên khanh khách.
Khâu Diệc Bạch một bên nhặt tiền một bên thở phì phì trừng mắt liếc nàng.
Nàng không biết đã nhiều năm rồi Thẩm Ninh Hinh chưa từng được vui vẻ như vậy.
Còn may tiền bị thổi đi không quá xa.
Hai người mỗi người nhặt một nửa, cuối cùng gom vào chung một chỗ, không nhiều không ít, vừa đúng nửa tháng tiền lương.
Còn rất may mắn, một tờ cũng không bị ném mất.
Thẩm Ninh Hinh nhẹ nhàng thở ra, đem tiền sửa sang lại một chút, vốn định một lần nữa đưa lại cho Khâu Diệc Bạch.
Chẳng qua vừa mới nhấc đầu lên, Khâu Diệc Bạch giống như đã nhận điều gì đó liền lui vài bước về bên cạnh.
Môi cũng khẽ mở, một bên buông lời hung ác một bên đi đên mặt cỏ nhặt tiểu chăn mỏng của mình.
Mắt nhìn Thẩm Ninh Hinh, hung ba ba đưa tay chỉ cho nàng một đường đi: "Ngươi đi hướng bên kia đi!"
"A?" Thẩm Ninh Hinh theo tiếng giương mắt nhìn về phía trước, phát hiện nàng nói chính là hướng lúc nãy nàng đi, không khỏi hỏi lại, "Vậy Khâu tổng ngài thì sao?"
"Ta đi bên này!" Khâu Diệc Bạch nói, lại chỉ về hướng một lối nhỏ rõ ràng càng gập ghềnh chung quanh cũng có không ít cỏ dại.
Tình nguyện lủi vào bụi cỏ cũng không chịu đi chung với nàng.
Khâu tổng ngươi có cần ngạo kiều như vậy hay không!
Thẩm Ninh Hinh dở khóc dở cười, cùng nàng liếc nhau lại sợ chọc người này hoàn toàn xu lông lên, cuối cùng chỉ có thể gật gật đầu đồng ý.
Đang muốn đi về phía trước.
Vừa mới nhấc chân lên, lại thấy Khâu Diệc Bạch mở miệng ngăn cản nàng một chút.
Nàng vội vàng hỏi: "Làm sao vậy Khâu tổng?"
"Cái này cho ngươi!" Khâu Diệc Bạch ứng câu, từ trong túi lấy ra chìa khóa xe cúi đầu mân mê một trận, cuối cùng dỡ xuống thứ gì đó ném vào trong tay nàng.
Thẩm Ninh Hinh cúi đầu nhìn, phát hiện là một tiểu đèn pin có thể phát sáng.
Nguyên lai Khâu tổng của chúng ta còn có loại đồ chơi này.
Nàng có điểm muốn cười, nhưng thực mau ý thức được Khâu Diệc Bạch đột nhiên cho nàng thứ này, rất có khả năng là lo lắng nàng sẽ sợ tối.
Không khỏi ấm áp trong lòng, đang muốn mở miệng cảm tạ.
Còn chưa kịp nói gì, đã thấy Khâu Diệc Bạch lủi vào bụi cỏ đi rồi, chỉ chừa lại cho nàng một bóng dáng quyết tuyệt cùng vài mảnh lá không cẩn thận chạm phải rớt xuống.
Thẩm Ninh Hinh: "......"
Con đường kia nhìn qua rất khó đi.
Thẩm Ninh Hinh lo lắng nàng xảy ra chuyện, liền cố tình thả chậm bước chân, vừa đi vừa suy nghĩ phải đợi chờ nàng.
---------------------------------------------------------------------------
Gần đây Khương Duyệt vội vàng luyến ái, Mạnh Dao vội vàng cùng Lý San hòa hảo, số lần mấy người các nàng vào nhóm tán gẫu cũng ít đi.
Thẩm Ninh Hinh lướt lướt nhìn tin tức một chút, một lát sau lại click mở Weibo.
Advertisement
Vốn định nhìn xem tiểu khóc bao có phát động thái gì mới không để giết thời gian, không nghĩ tới vừa mở ra lại ngạc nhiên phát hiện nàng ấy đã phát động thái mới.
Thời gian là vừa mới viết, Khâu Diệc Bạch chân trước vừa viết, nàng chân sau liền vào xem ——
Thẩm Ninh Hinh không chỉ thừa nhận chính mình là tiểu cẩu, còn hôn ta cắn ta lấy tiền vũ nhục ta! Vũ nhục xong rồi còn cười ngây ngô! Người này điên rồi!
Ai vũ nhục ngươi.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế không khỏi bất đắc dĩ, rõ ràng chính ngươi nói muốn trừ tiền.
Còn bẻ cong sự thật nói nàng điên rồi, ta thấy ngươi......
Nghĩ còn chưa nghĩ xong, lại thấy có thêm một cái mới, liếc mắt nhìn một dãy chữ a a a a a!
Chỉ có bốn chữ cuối cùng là bất đồng ——
Ta cũng điên rồi QAQ.
Vừa ủy khuất lại vừa hỗn độn.
Làm Thẩm Ninh Hinh không khỏi gợi lên khóe miệng.
Xem ra...... Hai cái hôn này không phải không có tác dụng a.
Ít nhất cũng làm tiểu khóc bao bắt đầu để ý đến nàng.
Ước chừng mười phút sau, hai người cùng trở về khách sạn.
Khâu Diệc Bạch rõ ràng là xấu hổ không chịu được, cầm tiểu chăn mỏng vội vàng chui vào phòng, qua một lúc lâu sau cũng không có động tĩnh gì nữa.
Hiện tại thời gian đã rất khuya rồi, nghĩ ngày mai còn có công tác, Thẩm Ninh Hinh cũng không trì hoãn nữa, vội vàng vào trong phòng tắm giặt sạch sẽ chuẩn bị đi ngủ.
Một đêm thực mau qua đi.
Ngày hôm sau hành trình hoàn toàn kín mít, thứ nhất là cùng hộ khách tối hôm qua gặp mặt định ra một ít điều kiện, thứ hai là còn phải đi bái phỏng một vị hộ khách ở phụ cận, củng cố quan hệ hợp tác giữa hai bên.
Dù sao trên phương diện làm ăn sinh hay cuộc sống thì cảm tình đều rất quan trọng.
Sáng sớm Thẩm Ninh Hinh liền làm tốt chuẩn bị, lại cầm phiếu mà khách sạn đã đưa cho mình xuống lầu ăn cơm sáng, sau đó liền phát tin nhắn vào trong nhóm công tác muốn hội hợp.
Ai ngờ Khâu Diệc Bạch đột nhiên lại thay đổi, nói công ty bên kia có rất nhiều văn kiện muốn xử lý, nhờ nàng lưu lại hỗ trợ, hôm nay không trở về.
Ý tứ là gì còn không rõ ràng sao.
Đây là đang trốn nàng nha!
Thẩm Ninh Hinh bất đắc dĩ, vốn định cự tuyệt, nhưng lại sợ nàng nói là sự thật, cuối cùng chỉ có thể đồng ý, xoay người bước nhanh lên lầu.
Mới vừa đi lên, lại phát hiện cửa phòng của Khâu Diệc Bạch đang khép hờ, hẳn là đang đợi nàng.
Vì thế trực tiếp nhẹ nhàng gõ vài cái rồi đẩy cửa đi vào, sau đó nghe được một trận mùi vị bạc hà đặc biệt rõ ràng.
Thẩm Ninh Hinh đầu tiên là sửng sốt, lúc sau thực mau hiểu được, chắc chắn tối hôm qua sau khi trở về người này bị muỗi cắn đến lợi hại, bất đắc dĩ mới phải bôi một đống các loại tinh dầu để nhanh chónh tiêu bớt đi dấu muỗi đốt.
Rốt cuộc là cắn nhiều bao nhiêu hương vị mới có thể nặng như vậy.
Thẩm Ninh Hinh không khỏi có điểm muốn cười, nhưng vừa thấy người nọ cố tình nghiêm trang ngồi ở trên giường, không khỏi ho nhẹ một tiếng thu liễm ý cười.
"Khâu tổng." Nàng đi vào đứng trước mặt Khâu Diệc Bạch, "Ngài đem văn kiện muốn xử lý kiện đều chuyển qua cho ta đi."
Nói rõ ràng còn thực đứng đắn, chính là ngữ khí lễ phép của cấp dưới khi nói chuyện cùng với cấp trên.
Nhưng không nghĩ tới Khâu Diệc Bạch lại sinh ra phản xạ có điều kiện, vừa thấy nàng đến liền không tự giác bắt đầu thẹn thùng.
"Ân." Nàng ứng thanh, cố tình đi vòng qua một bên đưa lưng về phía Thẩm Ninh Hinh, tầm mắt cũng quật cường không dừng lại ở trên mặt nàng dù chỉ một giây, "Chuyển cho ngươi tương đối đều cần gấp, cần thiết phải hoàn thành trong hôm nay, trước buổi chiều phải giao cho ta."
"Được." Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu, đi về phía trước nghiêm túc nhìn nàng phát văn kiện.
Sau một lúc lâu, dùng dư quang liếc nhìn, đột nhiên phát hiện trên cằm nàng có một bọc nhỏ hồng hồng.
(Muỗi cắn sưng lên thành mấy cục hồng hồng, chắc ai cũng biết rồi ha)
Phỏng chừng là bị cắn rất nhiều, đã qua một đêm còn chưa xẹp xuống.
Gần sát vào một chút còn có thể nghe thấy hương vị bạc hà nhàn nhạt.
Thẩm Ninh Hinh tâm niệm khẽ nhúc nhích, cũng không biết nghĩ thế nào, theo bản năng nâng tay lên, nắm lấy cằm của Khâu Diệc Bạch, dùng móng tay ở trên làn da của nàng khắc một chữ thập nho nhỏ.
(Cái trò khắc dấu lên vết muỗi đốt chắc ai cũng làm ha :))) Nhưng mà Hinh Hinh chơi trò gì mất nết vậy, mặt người ta đó)
Một động tác nhỏ bé như vậy, lại làm Khâu Diệc Bạch sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Phỏng chừng là tưởng Thẩm Ninh Hinh ban ngày ban mặt muốn cắn nàng, đáy mắt tức khắc mang theo một mảnh khẩn trương.
Sau khi phát hiện Thẩm Ninh Hinh kỳ thật không ý tứ đó lại cảm thấy xấu hổ, người ta vừa mới buông lỏng liền vội vàng mở miệng hung ba ba đuổi người.
"Hảo hảo hảo." Thẩm Ninh Hinh thấy nàng vội như vậy, liền chạy nhanh xoay người rời đi.
Cũng không suy nghĩ gì nhiều, trở lại phòng liền bắt đầu công tác, cơm trưa trực tiếp đặt cơm hộp.
Cứ như vậy vội vàng đến qua giờ buổi chiều một chút, cuối cùng cũng xử lý xong.
Nàng thở phào một hơi, động động ngón tay chia những văn kiện đó cho Khâu Diệc Bạch, sau đó liền ngã người về phía sau nằm dựa trên gối đầu chuẩn bị nghỉ ngơi.
Cùng lúc đó còn thuận tiện mở Weibo ra, nghĩ Khâu Diệc Bạch phỏng chừng sẽ ghi thù việc muỗi cắn.
Ai ngời vừa mở ra, kết quả là không thấy được thứ mình muốn thấy, mà lại thấy được một đống phổ cập khoa học loạn thất bát tao gì đó không rõ nguyên do.
Chính là vừa mới phát không lâu, có lẽ là ăn xong cơm ở trong xe nghỉ ngơi nhàn rỗi không có chuyện gì làm.
Thẩm Ninh Hinh nhìn từ dưới lên trên, thấy người này không biết từ lúc nào lại copy paste một đống đáp án, phỏng chừng là muốn lưu trữ lại để tham khảo.
【 Cấp dưới thổ lộ với cấp trên là tình huống như thế nào? 】
【 Bằng hữu thổ lộ với bằng hữu là tình huống như thế nào? 】
【 Nữ nhân thổ lộ với nữ nhân là tình huống như thế nào? 】
Một đống lớn loạn thất bát tao, cũng không biết là tra từ đâu, đã vậy mỗi trường hợp đều có đáp án.
Chẳng qua những đáp án đó rõ ràng cũng chỉ là chút canh gà tâm linh mà thôi, các loại giải thích chồng chất ở bên nhau, kỳ thật không có tác dụng gì.
Xem đến cuối cùng Thẩm Ninh Hinh cũng phát ngốc, tay vẫn không ngừng vẫn kéo lên trên, sau đó đột nhiên phát hiện có một trạng thái Khâu Diệc Bạch chỉ phát một chữ: Dựa!
(Tìm không thấy nghĩa của từ Dựa, tỷ muội nào biết chỉ với nha)
Vừa nhìn thấy chính mình liền vòng đi vào.
Thẩm Ninh Hinh không nhịn được cười lên tiếng, một hồi lâu mới hòa hoãn lại tiếp tục hướng lên trên.
Ngay sau đó liền thấy được một trạng thái Weibo có tên nàng ——
Thẩm Ninh Hinh hôn ta cắn ta, còn thổ lộ với ta, nói cái gì mỗi một câu đều là sự thật, ta có thể tin tưởng nàng ỷ lại nàng sao......
Rốt cuộc là thiệt hay giả? Nàng thật sự thích, ta sao......
Phía sau chữ thích còn bỏ thêm một dấu ngắt, bộ dạng giống như phi thường do dự.
Ngay cả thông qua chữ cái để biểu đạt tình cảm cũng vậy, mang theo bất an cùng thăm dò, mạc danh có một loại ý vị vô cùng đáng thương.
Thẩm Ninh Hinh nhìn thấy không khỏi trầm mặc.
Tay hướng lên trên lướt lưới, vốn định bỏ qua cái Weibo kia, nhưng một lúc lâu sau vẫn là để ý, vì thế liền theo bản năng lui trở về.
Nhìn hai câu nói này mà dưới đáy lòng giãy giụa thật lâu, cuối cùng hạ quyết tâm thở sâu ấn vào phần bình luận.
Hết sức chăm chú, nghiêm túc ở dưới Weibo kia trả lời mấy chữ ——
Đúng vậy, nàng khẳng định là thiệt tình thích ngươi.
Tin tưởng nàng đi.
Advertisement
- In Serial19 Chapters
My fiance is an alien
Please note that this is a Redux of the Original two novels, with better writing and artwork, I hope you all like it! After finding a girl surrounded and harassed hoodlums on his way home from work jack did what any man should do, and beat the shit out of them. But how was he supposed to know that a random act of kindness would lead to a misunderstanding that would get him engaged to the girl? Oh, and there is the fact that she is an alien. The question now is will he be able to survive his soon to be in-laws, and the rest of the galaxy he never knew existed? Author's note: this is going to be my take on the standard ecchi harem like To Love Ru, except there will be more action, and the male main wont be a pussy who doesn't know it when the girls are coming on to him. So expect the Main to be a man who can stand up for himself and those he loves, also sex, probably lots and lots of sex.
8 120 - In Serial49 Chapters
The pale dungeon (dropped)
Dungeons: environments rich in magic and rare creatures. It could be said that a dungeon is alive and somewhat sentient. It can aid the creatures within itself and order them around to some degree. The creatures and plants within a dungeon determines its intelligence and power. Most dungeons alter its inhabitants to achive greater power and intelligence as they evolve, but some have the ability to claim creatures from the outside that find their way into the dungeon if the right conditions are met. So what happens when a young werewolf lands in its grasp?
8 135 - In Serial24 Chapters
Ocean Attuned - A timeloop LitRPG
In the mids of industrialization, Liana, a girl of almost twelve, awakens her flow and follows her newly awakened calling, the ocean, and thus the path of the last remaining god. With the advent of industry, one's status and the accompanying skills slowly grow to be secondary as people choose more recreational skills and classes. The clear exception are flow bringers. Humans with an increased affinity towards flow and attunements are the only real remnants of the age of gods and mysticism. Terrors on the battlefield, saints in hospitals, saviours during drought, are just some examples of the wonderous abilities they display. As civilization grows less dangerous so does the stress that is often associated with the awakening of the flow reduce and only the real talents remain. Please be aware that this is a first draft at best. Tag/Genre analysis: Action: A theme that will appear in the story at some point (probably 15+ chapters in) Adventure: Yes Fantasy: Yes Magic, Beasts, and other fantastical elements are totally at home here. Tragedy: Life is not always fun. For what is fun when there are no downsides. I don't know how heavily I am going to lean into this genre. I want to but don't expect too much. Loop: Yes, though I will not divulge anything else. Just be aware that there isn't nearly as much looping as in MoL for example. Female Lead: Yes, Liana is female. Dungeon: Yes, there are dungeons. Yes, they will get explored. LitRPG: Yes, read the first chapter if you want an example. Magic: most definitely because who doesn't like calling lighting down from the heavens. (Disclaimer: No actual lightning will be called down from the heavens) Mythos: There are gods. So maybe, I don't know if that is enough to qualify? Progression: yes Slice of Life: There is plot, and the story will mostly be about that plot, but there will also be downtime because there can't always be action. The first "loop" especially the first 20-30 chapters will be heavily SoL. And afterward there will be a lot less. Profanity: The ocean (see title) includes sailors and we all know how the stereotypical sailor is. Gore: Hmmm, some but I will have it be not graphic at all.
8 143 - In Serial15 Chapters
I Reincarnated As A System?!
After a mix up in the reincarnation process, Jason Chard, a successful game developer ended up reincarnating in a world similar to the games he made, except this time he is not a character but the very system! And just like before he is stuck giving out quests and assisting the player.On his path to become the most powerful system and to fully regain his living body, Jason stands alone as the entire universe becomes his enemy!
8 270 - In Serial6 Chapters
Whims and Rolls of Gods
What happens when one creates a story then leaves everything to chance? Thousands of paths stretch out endlessly that separate into even more, countless paths. And then, all but one is destroyed with a single roll of a twenty-sided die. The die becomes the true author while the writer just provides possibilities then takes a backseat and narrates. This story will be random. To save time, the characters and some of the events will be somewhat generic, but past that all bets are off. It will create tropes and then shatter them. Characters can and will die. Even the writer doesn’t know how this story will play out. The die is the god of this world that rolls and everything it says goes. The writer is the god of this world whose whims become reality after the die rolls. Cover art was done by PrimalAvatar from INKed.
8 186 - In Serial7 Chapters
Where All Dreams Go
A 2nd year high school student named, Justin Delmonte, grew to dislike his mundane life - he seeks adventure. He meets Halley, a rather peculiar and determined boy, who longs to go where his father has gone. Could this be the adventure that Justin Delmonte is searching for? A highschool drama story that focuses on four friends on their journey that is thought to be impossible for highschoolers to do.
8 144

