《[Edit - Showbiz] Nữ thần học bá - Điềm Đường》Chương 1
Advertisement
Ngày xuân.
Mùa vạn vật hồi sinh, sắc xuân êm đềm.
Thế mà trong bệnh viện khắp nơi đều tản ra mùi vị của thuốc khử trùng, rất là khó ngửi.
Sở Ca được nhóm bạn tốt vây quanh, hầu như không còn sinh khí nhắm lại đôi mắt, hô hấp ngừng lại, rời khỏi thế gian này.
Trong chốc lát, tiếng khóc bên trong phòng bệnh tầng tầng lớp lớp thay nhau nổi lên.
Buổi chiều ngày hôm đó, tin tức giải trí và tài chính truyền bá, thông tin mỹ nhân, nhà hảo tâm "Sở Ca" qua đời.
Địa vị của Sở Ca trong giới giải trí có thể nói rằng vô cùng vững chắc, cô không phải là diễn viên cũng không phải là nghệ sĩ hay người mẫu gì, nhưng cô chính là nhà hảo tâm lớn nhất.
Cô ấy không hề tham gia bất kì phân cảnh nào của bộ phim, lại càng không có thân phận là ca sĩ hoặc diễn viên, lại được tất cả mọi người trong giới giải trí đều khen ngợi.
Thời còn trẻ thân thể của Sở Ca không tốt lắm, chắc vì cô thông minh, còn có tiền, cho nên hồi đại học, đã bắt đầu tự mình kinh doanh sự nghiệp.
Đến khi tốt nghiệp, Sở Ca mượn năng lực của gia đình, duy trì mối quan hệ tốt đẹp với rất nhiều người trong giới.
Mỗi năm cô đều tổ chức một bữa tiệc từ thiện, có năng lực mời nghệ sĩ ngôi sao nổi tiếng trong giới, làm việc thiện, mà tất cả tiền quyên góp, cô đều dùng trợ giúp cho những vùng núi nghèo khó, và cứu trợ những người thiệt hại vào lúc phát sinh thiên tai.
Vì thế cái tên Sở Ca này, bất kể là ở trong giới hay ngoài giới, đều được mọi người kính trọng.
Có thể nói rằng, thật sự là người lương thiện.
Nhưng mà cô còn có một tên gọi khác, chính là "Mỹ nhân".
Dáng dấp Sở Ca rất đẹp, tuy nhiên thân thể rất yếu ớt.
Bắt đầu từ khi sinh ra, tim đã có vấn đề, cho nên quanh năm dùng thuốc không ngừng, vì vậy, cô còn từng thành lập qua quỹ chuyên chữa trị bệnh tim.
Chỉ là thân thể của cô bệnh tật, bất kể như thế nào cũng không cứu vãn được.
Kết quả vào năm hai mươi tám tuổi này, bởi vì tim suy kiệt nên từ trần, chuyện xưa lưu lại ở nhân gian, mà người cũng không về được nữa.
Ngoài cửa sổ thổi đến mùi hương thoang thoảng của cây cỏ xanh.
Xung quanh nhà phát ra âm thanh huyên náo của hàng xóm láng giềng.
Bên tai là tiếng khóc thút thít không ngừng của một cụ già.
Sở Ca dưới một trận âm thanh này, yếu ớt tỉnh lại.
Hơi khó chịu rên rỉ một tiếng, Sở Ca chậm rãi mở mắt mình ra, nhìn chằm chằm trần nhà tối thui, bên cạnh có ai đó đang đè.
Sở Ca mới vừa lên tiếng, người bên cạnh dường như không nghe thấy.
"Tiểu Ca nhi, con không thể bỏ bà nội lại một mình, bà nội chỉ có một mình con..."
"Lão Vương cách vách sẽ mau chóng tới đây, chúng ta sẽ đi bệnh viện nha..."
Sở Ca hơi chuyển động, cô hoàn toàn không phản ứng kịp tình huống ở đây bây giờ là gì.
Người nằm ở bên cạnh cô, như phát giác, có chút kinh ngạc ngước mắt nhìn cô.
Advertisement
Sở Ca đang mở mắt cùng mắt đối mắt, bà nội Sở trong nháy mắt ôm lấy Sở Ca khóc lóc, "Tiểu Ca nhi, con tỉnh rồi, quá tốt, bà nội còn tưởng rằng con muốn bỏ bà nội mà đi một mình đấy."
Tiểu Ca nhi?
Bà nội?
Sở Ca nhớ không lầm, thì mình không có bà nội, từ nhỏ bắt đầu biết chuyện, bà nội của cô đã không còn, đột nhiên lại xuất hiện một bà nội... Là xảy ra chuyện gì?
Mới vừa khôi phục ý thức, tạm thời còn chưa phản ứng kịp tất cả mọi chuyện.
Cho đến khi lão Vương cách vách đến, Sở Ca mới chậm rãi phục hồi tinh thần.
Cô mất, nhưng trời xui đất khiến lại trở thành Sở Ca hiện tại.
Sở Ca này, trùng tên trùng họ với cô, chỉ là Sở Ca hiện tại chỉ mới mười bảy tuổi, ở cùng một chỗ với bà nội sống nương tựa lẫn nhau, vẫn còn đang học lớp mười hai, thời điểm buổi chiều tan học đi về nhà, bị một chiếc xe đạp đụng trước cửa nhà, ngã ở trên phiến đá tảng liền hôn mê bất tỉnh.
Cho nên bà nội Sở mới có thể cuống cuồng như vậy.
Ngoài cửa truyền đến tiếng nói chuyện của bà nội Sở và lão Vương cách vách, Sở Ca đứng trước chiếc gương duy nhất trong phòng, nhìn chằm chằm khuôn mặt mình.
Sở Ca này, thế mà là một mỹ nhân.
Chỉ là cách ăn mặc không ra sao, tóc rối bời, quần áo trên người cũng giống như những kiểu đã lỗi thời vài năm trước.
Bên trong căn phòng rất loạn và bẩn, trên cửa sổ còn dán báo có phần cũ nát.
Các bức tường được trực tiếp làm bằng gạch đỏ, không có trang trí các kiểu, trên vách tường còn dán mấy tấm áp phích, bàn học bên cạnh, ngược lại đặt một cuốn đề thi, những cuốn sách trên mặt bàn, đều hơi tồi tàn.
Sở Ca đang chậm rãi tiêu hóa, mình biến thành Sở Ca hiện tại là sự thật.
Cô rõ ràng là vì bệnh tim mà qua đời, nhưng mà trời xui đất khiến cùng Sở Ca bị xe đạp đụng ngã này, hoán đổi.
Đang suy nghĩ sự tình, cửa phòng bị gõ, bà nội Sở ở ngoài cửa gọi, "Tiểu Ca nhi, Lão Vương con tìm bác sĩ đến để nhìn con một chút."
Sở Ca ưng thuận, mở cửa ra nhìn người trước mặt mình, một người rất xa lạ.
Vị bác sĩ kia thấy Sở Ca, bèn bảo Sở Ca ngồi ở trên ghế, nhìn cơ thể bệnh tật của cô: "Đầu còn choáng váng không?"
"Vừa nãy bị đụng vào đâu."
Sở Ca chỉ chỉ chân, hoàn toàn là trực giác ngón tay đưa qua.
Bác sĩ bóp một cái, "Còn đau không?"
Sở Ca vừa lắc vừa gật đầu, "Một chút xíu."
"..."
Sau khi hỏi hơn mấy vấn đề, Sở Ca cũng trả lời không khác nhau, bác sĩ dần dần yên tâm, mở ra cho Sở Ca một ít thuốc, còn để lại cho Sở Ca một chai thuốc xoa tiếp đó liền rời đi.
Sau khi mọi người rời khỏi, Sở Ca mới nhớ ra người nọ là ai.
Chỗ này là Nam Thành, một thành phố nhỏ, mà Sở Ca sống ở đây, cách trung tâm thành phố một cái trấn nhỏ, vì thế người bị bệnh ở nơi này, cũng đều tìm đến điều trị ở phòng khám bệnh cách đó không xa của vị bác sĩ kia, không có bệnh gì nặng, bình thường cũng sẽ không đi bệnh viện lớn mà tiêu tiền, dẫu sao đó không phải là mà người gia cảnh bình thường có thể đi, huống chi là nhà Sở Ca.
Advertisement
Bà nội Sở nhìn cháu gái của mình, ôm Sở Ca khóc nói: "Tiểu Ca nhi, thật may mắn là con không sao, nếu không bà nội cũng không biết phải sống tiếp thế nào."
Sở Ca hơi chần chờ đưa tay vỗ bả vai của bà nội Sở, nhỏ giọng nói, "Bà nội... Con không sao hết, nội yên tâm đi."
Sau khi ăn cơm tối xong, Sở Ca nhận công việc rửa chén.
Bà nội Sở đã cao tuổi, tay chân thật sự có phần bất tiện.
Tuy nhiên cơm tối vẫn là do bà nội Sở làm, bởi vì vốn là Sở Ca hơi bướng bỉnh, không biết làm cơm, mà Sở Ca bây giờ, càng không biết.
Lúc rửa chén, Sở Ca vẫn luôn hồi tưởng, tắm thế nào.
Sau khi tắm xong, bà nội Sở liền ra cửa tản bộ, ở bên thị trấn nhỏ này, chỗ tốt duy nhất ở đây là khi bước ra ngoài là nơi phù hợp để đi tản bộ, không có sự huyên náo sầm uất trong thành phố, vô cùng tĩnh lặng.
Sở Ca ngồi trước bàn học, từ từ tiêu hóa tất cả mọi chuyện trong đầu mình.
Nếu mình trở thành Sở Ca hiện tại, vậy cô phải tóm lấy thân thể khỏe mạnh này mà sống tốt, chăm sóc bà nội của Sở Ca chu đáo, đây là ý niệm duy nhất bây giờ của cô.
Bất kể trước đó Sở Ca là dạng người gì, ít nhất bây giờ bản thân cô, Sở Ca buông mắt nhìn bài thi trước mặt.
Sở Ca là học sinh lớp mười hai, nhưng thành tích cũng không tính là giỏi, tuy vây trường học thực sự khá tốt, thuộc về trường trung học trọng điểm trong thị trấn, tuy nhiên là treo đuôi xe (*) đi vào, ở ban kém đếm ngược mấy tên.
[*treo đuôi xe: mình nghĩ rằng ý muốn nói Sở Ca là người may mắn lắm mới được vào trường]
Sở Ca nhìn chằm chằm bài thi trước mắt, nhìn mấy lần, rất nhiều bài tập đều làm sai.
Nhớ không lầm, Sở Ca học khoa học xã hội, bởi vì thành tích số học thực sự không tốt lắm, cho nên tương đối mà nói, chọn một ban không có gì khó là khoa học xã hội.
Chỉ là Sở Ca này quá cố chấp, không thể nào thích học tập, làm người lại hèn nhát không chịu nổi, ở trong lớp bị loại trừ, đến cuối cùng là càng ngày càng không thích học tập, chỉ đắm chìm trong thế giới của mình.
Sở Ca nhìn hai lần, cầm lấy sách số học ở bên cạnh rũ mắt nhìn, bên trong căn phòng ánh đèn yếu ớt, bị gió thổi lung lay, ánh sáng rơi xuống sách vở, chợt ẩn chợt hiện.
Ngoài cửa sổ tiếng ve kêu bên tai không dứt.
Sở Ca yên tĩnh tự xem bài thi và sách số học, thời gian tí tách dần trôi qua.
Khi bà nội Sở trở về, nhìn trong phòng Sở Ca vẫn còn ánh đèn le lói, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, nhưng lại có chút lo lắng.
"Tiểu Ca nhi, đừng xem sách quá muộn, ngày mai hãy xem nữa đi."
Sở Ca quay đầu liếc nhìn, trả lời, "Dạ, bà nội đi ngủ trước đi, con sẽ đi ngủ liền."
Bà nội Sở gật đầu một cái, "Được, Tiểu Ca nhi đừng có vội, từ từ ngủ."
"Dạ."
Chờ bà nội Sở rời đi, Sở Ca mới rút cây bút bên cạnh ra, bắt đầu làm đề.
Cũng may trí nhớ của cô không tệ, chỉ số thông minh kiếp trước vẫn còn khả năng, đối với loại đề của học sinh trung học đệ nhị cấp này, lại không cảm thấy khó khăn gì, trên cơ bản nhìn mấy lần, đề bài tương tự Sở Ca liền có thể làm được.
[Trung học đệ nhị cấp là các lớp 10, 11 và 12, trước 1971 gọi là đệ tam, đệ nhị và đệ nhất; tương đương trung học phổ thông hiện nay. Muốn vào thì phải đậu được bằng Trung học đệ nhất cấp, tức bằng Trung học cơ sở. Vào đệ nhị cấp, học sinh phải chọn học theo một trong bốn ban như dự bị vào đại học.]
Phải mất hơn một giờ, Sở Ca cũng hoàn thành các câu hỏi trong đề thi, mới khẽ khàng ra khỏi phòng, sau khi đi nhà vệ sinh ở bên ngoài, thì trở lại phòng ngủ.
Trải qua một ngày này, Sở Ca còn hơi mê mang, nhưng suy nghĩ trong đầu, lại kiên định dị thường.
Phải sống thật tốt, ít nhất nên cảm ơn người sở hữu không phải sao, cô nghĩ, nên mình đã kế thừa thân thể của Sở Ca, cô phải thay cô ấy sống thật khỏe mạnh, chăm sóc chu đáo bà nội Sở.
Đến nổi những trí nhớ ở kiếp trước, cô hoàn toàn muốn quên.
...
Ở nhà hai ngày, buổi chiều chủ nhật, Sở Ca liền muốn đi vào trường học, dựa vào trí nhớ đi đến trạm xe ngồi đợi, từ trấn nhỏ này đi tới trường học cần nửa giờ lộ trình, hai tệ tiền xe.
Sở Ca đang đợi ở trong xe, loại xe chung trong thị trấn này, đều phải đợi tất cả mọi người đầy đủ mới đi.
Đang ngẩn người nhìn cảnh người ta lui tới ngoài cửa sổ, bả vai liền bị ai đó vỗ nhẹ một cái, Sở Ca quay đầu nhìn người trước mắt.
Giang Tâm mặt mày hớn hở nhìn về hướng Sở Ca: "Sở Ca."
Sở Ca phục hồi tinh thần, hồi tưởng về người trước mắt này.
"Giang Tâm." Cô gọi một tiếng.
Giang Tâm nhướng nhướng mày, "Đúng vậy, tớ còn tưởng cậu không nhận ra tớ nữa chứ, ánh mắt vừa nãy nhìn tớ thật quá xa lạ."
Sở Ca mím môi cười một tiếng, "Không có mà."
Chẳng qua là trong chớp mắt không phản ứng kịp thôi.
Giang Tâm ngồi ở bên cạnh Sở Ca, lại hỏi chuyện xảy ra vào cuối tuần.
"Cậu không sao chứ, lúc xế chiều tớ nghe được cậu bị xe đạp tông ngã."
"Không sao."
Giang Tâm ừ một tiếng, vỗ một cái vào bả vai cô: "Cậu đừng để ý lời Chu Thanh Thanh nói nhé, không có chuyện gì, thế nào sau lưng cậu vẫn còn có tớ."
"Chu Thanh Thanh?" Sở Ca cau mày nhìn cô ấy.
Giang Tâm gật đầu: "Đúng vậy, không phải tuần trước Chu Thanh nói muốn tìm người dạy dỗ cậu sao, tớ cảm thấy hẳn là cậu ta không dám đâu, cậu đừng nghĩ nhiều, đợi một lát chúng ta cùng nhau trở về trường là được thôi."
Chu Thanh Thanh người này... Sở Ca ở trong đầu nhớ lại một chút, ở trường học lúc nào cũng bắt nạt cô, dùng mọi phương thức để bắt nạt.
Xé bài thi, bài tập của cô, lúc cô đi vệ sinh thì khóa trái cửa, không để cô ra ngoài, đem thùng rác để ở phía trên cửa, khi cô đẩy cửa bước vào, toàn bộ rác rưởi đều đổ ở trên người cô, hất nước dơ vào người cô... vân vân vân.
Giang Tâm lo lắng cô sợ, tiếp tục bổ sung một câu: "Cậu đừng sợ, tuần nay tớ cũng ở lại trường học, cậu ta chắc chắn không dám gây khó dễ cho cậu như thế nữa."
Sau khi hồi tưởng về Chu Thanh Thanh người này một lần, Sở Ca nhếch môi cười một tiếng.
Sở Ca trước kia, có lẽ sợ cậu ta, nhưng Sở Ca hiện tại, không hề sợ.
—
Advertisement
- In Serial223 Chapters
Contention
August Marlow had always been an echo of those around him, finding safety in the diffusion of his presence amongst the larger group. His whole life had been a slow declination of self, trading away parts of himself to retain his sense of belonging. He'd never stepped forward to make his wants heard or to put a voice to his anger because to offer up something like that would be exposing weakness or highlighting vulnerability. With a strange system projected into his mind, an Island called Devil's Nest and without a group to lose himself within—For the first time in his life, August is forced to step into the role of the decision-maker, and the stakes couldn't be higher.
8 209 - In Serial25 Chapters
Arkhay (Writers block on this story..Sorry guys. might never add more)
Follow Richard Holling's as he stumbles through a portal to another world. Read about him blowing apart hoards of furry critters bent on eating him alive. Read how he bedazzles and confuses his enemy's with a mixture of humor and guile. All in the name of saving Earth from the oncoming reality wave a goddess has thrust upon our Galaxy!! Don't forget his trusty Rifle The venerable M14. This story is/was my first here. It honestly was my first attempt to do any serius writing. After some health issues and other things i have realized that i honestly have no idea where to take the story from where it is at. So while its not 100% dead.. There is a remote possibility that my brain will unfart itself and pop out more. Only time will tell.
8 131 - In Serial7 Chapters
Thank You for Calling Customer Service
Kevin is working in a dead-end job in a magic call center. He can clearly handle any situation thrown his way, but for some reason, he cannot be promoted to Master Customer Service Wizard. But after an insane call with goblins raiding a town, Kevin approaches the Grandmaster Customer Service Wizard one more time to get his promotion, hopefully.
8 232 - In Serial24 Chapters
CODE BREAK Season 1
Ninomiya Hotaru, the wealthiest person's son in the world. A spoiled brat, who has a feeling for others and respect for the community around him. Despite being that rich, he skipped grades to study with his friends. One day his attention is grabbed by a transfer student named Akame. On that day, an assassination attempt of Akame was committed by an assassin from the future. While saving her, he got shot right in the place where the bullet shouldn't hit. The device that was ever stuck in his chest shattered, releasing powers he was unknown to. His future is now in this web of power struggles between a past that didn't exist and a future that is blind in front of him. One past, one present, multiple futures. In between, lies a dazzled Ninomiya. The world needs his powers, yet he is so unknown where the source is. A power that can destroy entire planets to just nothing. The universe was at the stake of his palm. A mere human was he?Or something else? Welcome to Code Break! Season 1: Hajimeru Sekai Ka! [HSK] Season 2: Isekai No Seikatsu! [INS] Season 3: Restart! [RST] Season 4: Rewrite The Restart! [RWT THE RST] Season 5: Gateway Of Heaven [GOH] Season 6: END! [END] I will be shortening these seasons into a mere 200-300 chapters, so please hold your horses.Each season will be a volume. It will be difficult to read since I am not a professional in this field but I am trying my best to keep it 100% Grammarly accurate. Author: Takabe Kageshi Kayeshi Editor: Gerome Special thanks to Takafumi Hoshino, Haruka Tomatsu and Kirisaki Nonoa for helping me come up with this story.
8 157 - In Serial12 Chapters
SWTOR: The Alpha Legacy - Mrysti 'Sick Games'
The second backstory of the SWTOR: The Alpha Legacy Series. The First Backstory detailing the one of the five major characters of the Alpha Pod on Corellia. And an overview of how Mrysti Bell (Alpha) De'nabre went from a child of the Jedi Orphanage to Dark Lord of the Sith in the Old Republic Era.
8 151 - In Serial14 Chapters
A Page of Petals
No one likes waking up in a cell. It’s cold and dark and overall, a horrid experience. Now imagine the cell is in the middle of a town full of monsters. Yeah. That’s definitely worse. So when Amora woke up with no memories of how she got there- well, that’s what we call rock bottom. Unlucky? But I guess it can only get better from here… right? Join her as she tries turning her life around. In a weird slice of life fantasy story of friendship, adventure and magic- Oh, and an obscene amount of flower picking too. Enjoy!
8 200

