《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》21
Advertisement
Dùng chung bữa sáng với Vương Nhất Bác xong, sau khi cậu ta đi làm, Tiêu Chiến lại vẫn ở trong phòng của Vương Nhất Bác.
Phòng của Vương Nhất Bác nối với thư phòng, Tiêu Chiến tò mò tham quan một phen, không ngoài dự liệu, phát hiện giá sách thật to trong phòng sách Vương Nhất Bác có rất nhiều sách. Tiêu Chiến nhăn mũi liếc qua giá sách văn trong nước ngoài trong phòng, âm thầm đánh giá một câu 'Làm bộ như X bị sét đánh', rồi sau đó tìm bộ 'Lộc Đỉnh Ký' trong giá sách một lúc.
Trong lúc đó, anh nhận được điện thoại của Nhan Tử Vi.
Đầu bên kia, Nhan Tử Vi hét lên: "Tiêu Chiến? Cậu chạy đi đâu vậy? Tại sao không ai ở nhà?"
Tiêu Chiến vui vẻ nói: "Cậu đến tìm mình?" Tiếp lại vội vàng giải thích. "Bây giờ mình không ở nhà!"
"Không ở nhà! Chân cậu còn chưa khỏe, không ở nhà thì ở đâu?"
Tiêu Chiến kể chuyện bị mẹ Vương phái người đến đưa đi.
Nhan Tử Vi vừa nghe thì tinh thần tăng cao. "Kịch nhà giàu sao? Vị bà chủ trong căn nhà đó có bắt nạt cậu không! Mau nói hết chi chị đây nghe!"
Tiêu Chiến do dự một chút, sao đó kể hết chuyện xảy ra từ khi bước vào nhà họ Vương trong một lần.
Nhan Tử Vi nghe được mẹ Vương không cho Tiêu Chiến ăn cơm liền nổi giận, đợi đến lúc Tiêu Chiến nói đến chuyện Bạch Ninh Tuyết không cẩn thận vẩy canh lên tay mình thì Nhan Tử Vi chỉ có cảm giác luyện sắt không thành thép: " Tiêu Chiến! Đầu cậu làm bằng gỗ hay sao? Nếu cô gái đó thanh thuần giống như cậu nói thì mình cắt cái đầu này cho cậu! Cô gái đó là cố ý muốn tạt canh nóng vào người cậu! Cậu mau tỉnh lại cho mình!"
Tiêu Chiến thầm nghĩ mình là nam nhân đại trượng phu sao có thể so đo với nữ chân yếu tay mềm a ?
Tiêu Chiến chần chờ: "Không thể nào? Mình và cô ấy không thù không oán, sao cô ấy lại cố ý muốn làm phỏng mình?"
Nhan Từ Vi ở đầu bên kia điện thoại suýt chút nữa bị anh làm cho tức chết: "Cậu nói tại sao? Cậu là tình địch của cô ta! Cậu đoạt người đàn ông của cô ta mà cô ta không hận cậu? Mẹ kiếp, cô gái này dám mơ ước chồng cậu ngay trước mặt chính thất, quả thật là không biết xấu hổ!"
Tiêu Chiến không tự chủ được nuốt nước miếng một cái. Thì ra từ đầu nữ thần cũng có một mặt hung hãn như vậy, phụ nữ quả nhiên là một giống thần ký, nói vậy, nữ thần Bạch dịu dàng thanh khiết thật ra cũng có một mặt đen tối như vậy. Nhưng anh vẫn không thể lý giải tại sao Bạch Ninh tuyết lại muốn đổ canh lên người mình. Nếu như cô ấy thật sự thích Vương Nhất Bác, trực tiếp nói với Vương Nhất Bác là được rồi, hay là hận anh kết hôn với Vương Nhất Bác, cũng có thể trực tiếp không đối xử dịu dàng với anh, hoặc đánh cho anh một trận, sao lại phí sức lén dội canh lên người anh như vậy? Chẳng lẽ cô ấy cảm thấy làm mình bị phỏng, khuôn mặt bị tổn hại, sau đó Vương Nhất Bác có thể ly hôn anh? Ai, em gái Bạch đen tối rồi, nhưng đây rõ ràng là ngây thơ mà!
Advertisement
Nhớ năm đó, Vương Nhất Bác lấy đi em gái của anh, anh cũng không nghĩ đến chuyện dội canh lên người Vương Nhất Bác!
Ở đầu kia, Nhan Tử Vi vẫn còn giận dữ, Tiêu Chiến vội nói: "Tử Vi, cậu đừng tức giận, dù sao mình cũng không có gì đáng ngại."
"Còn không có gì đáng ngại? Cậu còn bị thương!" Nhan Tử Vi tức giận cắt ngang, suy nghĩ một chút, lại thở dài một tiếng, hết sức lo lắng: "Ai, nhà giàu phức tạp như vậy, cậu nói người đơn thuần như con cừu non như cậu, trên có bà bà ác độc nhìn cậu, bên cạnh có hồ ly tinh mơ đến chồng cậu, sao cậu có thể đối phó được?"
Mình đâu có đơn thuần như con cừu non? Tiêu Chiến không tiếng động hét lên, lắp bắp nói: "Không có nghiêm trọng như vậy chứ? Hơn nữa, mình và Vương Nhất Bác cũng không phải là sự thật."
"Không phải thật mới oan uổng?" Nhan Tử Vi bất mãn. "Cậu nên yêu cầu họ Vương tăng lương đi!"
Ánh mắt Tiêu Chiến sáng lên. "Cái này có thể được!"
Nhan Tử Vi không biết vì sao vẫn không vui vẻ: "Tiêu Chiến, cậu là đồ ngốc! Cậu không định hết mình một chút sao?"
Tiêu Chiến sững sờ: "Hết mình một chút?"
Nhan Tử Vi tức giận: "Tăng lương thì tính là gì? Cậu nên hoàn toàn biến Vương Nhất Bác thành người của cậu! Nếu mình nói, biện pháp tốt nhất, chính là cậu và Vương Nhất Bác biến giả thành thật, cậu quyến rũ cậu ta vào trong tay! Đến lúc đó không phải là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu sao, tất cả của cậu ta đều là của cậu! Chỉ cần nắm chặt Vương Nhất Bác, đến lúc đó vị bà bà và cô nàng tiểu tam không biết xấu hổ đó sẽ phải tức chết!"
Tiêu Chiến: "..."
Nhan Tử Vi ở đầu bên kia hào hứng nói: "Tiêu Chiến, mình nói thật, cậu suy nghĩ một chút!"
Tiêu Chiến kinh hãi: "Ha ha, hay... hay là thôi, mình thật sự không có hứng thú với Vương Nhất Bác..."
Nhan Tử Vi nghe vậy có chút thất vọng: "Được rồi. Nhưng coi như cậu không tính toán muốn Vương Nhất Bác, nhưng hiện tại cậu vẫn đang là vợ cậu ta, hơn nữ còn ở một chỗ với người nhà cậu ta, dù sao cậu cũng nên đề phòng một chút, đừng nên lại bị bắt nạt!"
Tiêu Chiến cười ha ha: "Sẽ không."
"Mình còn không biết cậu? trong sáng như một con cừu non sao!" Nhan Tử Vi thở dài một cái. "Xem ra phải để cậu học một chút!"
Nhan Tử Vi dạy cho Tiêu Chiến, chính là một đống cuộc chiến ngầm của phụ nữ trong tiểu thuyết và tivi, còn cái gì mà mẹ chồng con dâu, chính thất đấu với tiểu tam, con thứ đầu với con cả...
Tiêu Chiến nhìn lướt qua, thật sự không sao có hứng thú nổi, nhưng nữ thần giao phó, anh không thể không hoàn thành nhiệm vụ. Dù sao đi nữa thì hiện tại anh ở trong phòng rảnh rỗi, vì vậy lập tức chọn bộ phim 'Hoàn châu cách cách; đang rất ăn khách ra xem.
Vì vậy mấy ngày nay, lúc Vương Nhất Bác lên giường, liền nhìn thấy Tiêu Chiến không chơi điện thoại di động, mà ôm máy vi tính xem rất tập trung.
Advertisement
Buổi sáng, lúc đi làm, Vương Nhất Bác phân phó quản gia lấy máy tính của Tiêu Chiến, lại không nghĩ buổi tối trở về vẫn thấy Tiêu Chiến ôm máy tính không buông như cũ, tò mò, cậu liền nghiêng sang nhìn xem.
Tiêu Chiến chú ý đến ánh mắt của cậu, hỏi: "Xem qua chưa?"
Vương Nhất Bác: "Xem qua một chút." Có một thời gian, mẹ và em gái em rất thích xem phim truyền hình, mỗi đài đều phải xem một lần, vì vậy những lúc đó em cũng thuận tiện xem qua một chút.
Tiêu Chiến nghe cậu có xem qua, đột nhiên nảy sinh một loại hứng thú 'châm chọc người khác', cảm khái: "Phụ nữ thật là đáng sợ! Hay cậu cũng cảm nhận được thế nên mới nhằm trúng tôi để kết hôn đúng không ?"
"..." Vương Nhất Bác nhìn vào hai mắt anh.
Tiêu Chiến nghẹn họng, nói tiếp: "Vì một người đàn ông mà đấu thành như vậy, chà chà! Phải nói, rõ ràng người nên đấu là hoàng thượng mới đúng! Nhưng đều nói làm hoàng đế rất tốt, nhưng tôi thấy làm hoàng đế chưa chắc đã tốt, cái gọi là hậu cung ba ngàn phi tần, gậy sắt mài thành châm hoa! Cậu xem người này, đoạn tuyệt con cháu, vợ ngoại tình, cuối cùng còn bị vợ giết chết, quá đau khổ!"
Vương Nhất Bác yên lặng nghe anh cảm khái.
Tiêu Chiến thở dài nói tiếp: "Làm Vi Tiểu Bảo vẫn tốt hơn! Bảy đại mỹ nữ làm vợ, mọi loại hình đều có, quan trọng hơn là bọn họ chung sống vui vẻ hòa thuận, đây quả thực là ước mơ cuối cùng của tất cả đàn ông!"
Vương Nhất Bác yên lặng nhìn anh một cái.
Tiêu Chiến lấy cùi chỏ đụng cậu một cái: "Cậu dám nói cậu không ước mơ như vậy?"
Vương Nhất Bác lẳng lặng nói: "Không có."
"Mới là lạ! Đàn ông nào mà không mơ ước có ba vợ bốn nàng hầu?" Tiêu Chiến không tin, cảm thán. "Một vợ cả hiền huệ, một người tình diêm dúa, một bạn gái dễ thương trong sáng, một hồng nhan tri kỉ dịu dàng tri kỉ, cậu dám nói cậu chưa từng mơ ước như vậy?"
Vương Nhất Bác lắc đầu: "Không có."
Tiêu Chiến nghiêng đầu nhìn cậu: "Nói vậy nghĩa là cậu rất chung tình?" Suy nghĩ một chút, Tiêu Chiến cười meo meo: "Nhưng nhắc tới cũng là, đàn ông đều rất chung tình, không quan trọng loại hình gì, chỉ cần mặt đẹp mông mọng là được."
Ánh mắt Vương Nhất Bác không tự chủ được di chuyển lên mặt Tiêu Chiến, lại bay xuống mông Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến 囧: "Cậu đang nhìn đâu vậy?"
"Không có." Vương Nhất Bác lạnh nhạt nói. "Nhưng đột nhiên cảm thấy, anh nói hình như có chút đạo lý."
Tiêu Chiến: "..."
Một ngày mới, Tiêu Chiến tỉnh lại trong ngực Vương Nhất Bác.
Nhưng anh hết sức bình tĩnh, dù sao nhiều ngày trôi qua, mỗi ngày tỉnh lại đều trong tình trạng như vậy, nếu như nói lúc đầu anh cảm thấy hơi kì cục, hiện tại anh đã cảm thấy quen thuộc rồi.
Tiêu Chiến nghĩ, năm đó trong ký túc xá ở đại học, có lúc mấy anh em chen chúc ngủ trên một chiếc giường, nhất là mùa đông, cho nên hiện tại ngủ chung một giường với Vương Nhất Bác, cũng không có gì ghê gớm. Huống hồ bề ngoài dáng vẻ Vương Nhất Bác lạnh lùng, nhưng thân nhiệt lại rất ấm áp, Tiêu Chiến sợ lạnh, dần dần, lại cảm thấy ngủ chung với Vương Nhất Bác, cũng giống như nằm cạnh một cái lò sưởi, hình như cũng không tệ.
Những ngày này, anh ở lại biệt thự của nhà họ Vương, dần dần cũng quen rồi. Phải nói đúng là có dễ dàng hơn lúc ở nhà một mình, dù sao hôm nay một thân tàn phế của anh cũng không quá khó khăn, lại được người giúp việc trong biệt thự này chăm sóc, anh quả thật vô cùng thoải mái.
Hơn nữa vì trước mặt người ngoài, hai người phải giả bộ thân thiết, Vương Nhất Bác đối với anh cũng không tệ. Mặc dù vẻ mặt không có biểu cảm gì nhiều, nhưng ánh mắt dịu dàng hơn, mặc dù không nói nhiều lời, nhưng giọng nói cũng có phần cưng chiều hơn, lúc ăn cơm sẽ gắp thức ăn cho anh, sau khi tan làm có thể đẩy anh đi dạo trong vườn hoa, tắm xong còn có thể sấy tóc giúp anh, dù Vương Nhất Bác là tình địch của anh, Tiêu Chiến cũng không thể không thừa nhận, khả năng diễn của anh ta rất tốt, không phải quá lời nhưng ai vừa nhìn cũng cảm thấy, nhị thiếu thật sự rất yêu nhị phu nhân, đối xe với thiếu phu nhân vô cùng tốt.
Lúc mới bắt đầu Tiêu Chiến còn có chút không quen, nhưng rất nhanh sau đã thích ứng. Nếu Vương Nhất Bác đã bỏ công như vậy rồi, anh cũng không thể diễn quá không tự nhiên đúng không? Hơn nữa Vương Nhất Bác đối với anh rất tốt, anh tuyệt đối không thua thiệt. Nghĩ vậy, Tiêu Chiến càng không cảm thấy áp lực nào, thậm chí còn thoải mái hưởng thụ.
Liến tiếp như vậy, mọi người đều nói, nhị thiếu yêu thương thiếu phu nhân đến không có phép tắc.
Những ngày qua, Tiêu Chiến nhàn rỗi đến nhàm chán, thường xuyên tìm người giúp việc trong biệt thự để nói chuyện, góp vui với nữ giúp việc, nói chuyện về nấu nướng với bếp trưởng, nhìn thời làm vườn tỉa hoa cỏ, thời gian trôi qua khiến anh rất thỏa mãn. Anh không làm bộ, thái độ hiền hòa, tính tình lại sáng sủa, cùng đến từ giai cấp vô sản với quần chúng nhân dân nên anh rất nhanh hòa mình vào mọi người. Hơn nữa mấy nữ giúp việc trẻ tuổi đều cảm thấy mợ ba của mình không chỉ có dáng người xinh đẹp, tính tình cũng dịu dàng, vô cùng quan tâm tôn trọng những người như các cô, ngay cả nói chuyện cũng vô cùng ý tứ, có ấn tượng rất tốt với Tiêu Chiến.
Cũng vì vậy, sau khi quan thân, Tiêu Chiến từ từ biết được tình trạng gia đình của nhà họ Vương từ những người giúp việc. Nhà họ Vương có ba người con trai và một người con gái, Vương Nhất Bác là con thứ ba, trên Vương Nhất Bác còn có anh trai Nhất Thiên, người thứ hai Dĩ Trạch, mà dưới có một người em gái tên là Dĩ Nhu. Vương Nhất Thiên và vợ hiện còn đang ở nước ngoài chưa về nước, mà Vương Dĩ Trạch là ngôi sao, bình thường không hay ở trong nhà, em gái Vương Dĩ Nhu vẫn còn học đại học, phần lớn thời gian đều ở đại học, chỉ có ngày nghỉ mới về nhà.
Vậy nên bình thường người làm sẽ gọi Vương Nhất Bác là nhị thiếu, còn khi Vương Nhất Thiên trở về, Vương Nhất Bác sẽ được gọi là tam thiếu, thật đau đầu mà.
Tiêu Chiến yên lặng nghĩ, xem ra tuổi của Dung ma ma rất trẻ, không ngờ lại có thể sinh như vậy!
Hơn nữa, kể từ ngày Tiêu Chiến bị thương, mẹ Vương cũng chưa từng tìm Tiêu Chiến gây phiền phức, thậm chí ngay cả Bạch Ninh Tuyết cũng không xuất hiện nữa. Tiêu Chiến tự giác xem một đống phim truyền hình về chiến tranh giữa phụ nữ, hoàn toàn không có thực tế để thực hành, rất là đáng tiếc.
Nhưng dù sao cùng chung một máu nhà, Tiêu Chiến cũng không thể hoàn toàn tránh được mẹ Vương, thường xuyên qua lại cũng coi như có cuộc sống bình yên hòa bình rồi.
Mà từ từ, sống chung hòa bình lại phát triển thêm một bước nữa.
Mẹ Vương muốn xem phim truyền hình với Tiêu Chiến, Tiêu Chiến nghĩ nhiệm vụ này cũng không có gì khó, huống hồ anh cũng nhàn rỗi đến nhàm chán, nên lập tức đồng ý.
Lúc bắt đầu, Tiêu Chiến còn âm thầm suy đoán, chẳng lẽ Dung ma ma muốn lôi kéo anh xem phim mẹ chồng con dâu với bà, để anh biết một chút nếu con dâu không nghe lời mẹ chồng sẽ có kết cục thảm hại thế nào? Nhưng tivi vừa mở lên, Tiêu Chiến lập tức thua.
Vương Nhất Bác, cậu biết mẹ cậu thích xem phim thần tượng tuổi trẻ không?
Đúng, mẹ Vương lôi kéo anh xem phim, tất cả đều là phim thần tượng, nói đúng hơn, là phim tình yêu của thiếu nữ, phim như 'Cục cưng bé nhỏ vô địch', Công chúa xinh đẹp chồng chung tình', 'Bá chủ đoạt yêu', 'Đừng chạy! Người vợ xinh đẹp của anh', đều là những bộ phim mà thiếu nữ trẻ tuổi thích.
Tiêu Chiến nghĩ, giới thượng lưu, quả nhiên anh vẫn chưa hiểu nhiều lắm...
Bên này Tiêu Chiến đang thoi thóp, bên kia mẹ Vương đang bắt đầu rơi nước mắt, đỏ mắt tức giận nói: "Bà già này thật đáng ghét, Ngạo Thiên và Băng Ngưng yêu nhau như vậy, bà ta lại ác độc muốn chia rẽ bọn họ!"
Ngạo Thiên là nam chính trong bộ phim, xuất thân giàu có, tình cảm sâu nặng với nữ chính không thay đổi. Băng Ngưng là nữ chính trong bộ phim, không cha không mẹ cũng không có tiền, nhưng trong sáng hiền lành, luôn bị nữ phụ hãm hại. Mà bà già đáng ghét còn lại là phu nhân giàu có, mẹ của nam chính.
Tiêu Chiến đang lần lượt chuyển khăn giấy cho mẹ Vương: "..."
Cũng không lâu sau, vì bị bà già đáng ghét ngăn cản, nữ chính chỉ có thể đau khổ chia tay nam chính. Sau khi nữ chính rời đi, mắt nam chính đỏ lên, lặng lẽ nôn ra một ngụm máu.
Mẹ Vương lại rơi nước, đau lòng hét lên: "Ngạo Thiên!"
Thân thể Tiêu Chiến yên lặng chấn động, thấy mẹ Vương thật sự buồn, Tiêu Chiến liền mở miệng khuyên giải: "Mẹ, cũng chỉ là phim truyền hình thôi..."
Mẹ Vương đỏ mắt căm tức nhìn anh: "Cậu thật vô tình! Không có chút cảm xúc nào!"
Tiêu Chiến: "..."
Sau khi rời khỏi nam chính, nữ chính đau khổ đi dọc theo phố. Mắt thấy nữ chính chuẩn bị băng qua đường, Tiêu Chiến thốt lên: "Nơi này nên có xe."
Quả nhiên, một giây sau, một chiếc xe chạy tới, hất bay nữ chính.
Mẹ Vương: "..."
Advertisement
- In Serial60 Chapters
Ava Infinity (A Dystopian LitRPG Mind-Bender)
Ava suspects the apocalypse is actually a video game. Nobody else seems to notice. She's trapped, forced to fight for her life against bizarre opponents: mutant cyborgs, a thriving slave trade, and colossal mecha-dragons. Part of her worries she's simply going insane, but as she embraces violence she gains power and abilities. And it's just so damn fun. Suddenly the question isn't as simple as: is the game the reason she's excited for her next kill? It's more like: what if it isn't? Image borders by Vecteezy.com.
8 120 - In Serial53 Chapters
Pink Walls
Olive "Olly" Marks is seventeen, about to be homeless and desperate for his parents' affection. This desperation drives him to be the perfect child he feels they deserve, but after failing time and time again, he gives up. He isn't the son they want. His hair is too long, his features are too soft and he had never once experienced the joy of a playing a sport, how could he be the source of their pride when everyone else thinks he's a girl the moment they see him? Three weeks before his birthday, he meets a homeless man and impulsively invites him over just to have some company. What he doesn't expect is that meeting him once is not enough. As their trust in each other grows, Olly's world begins to unravel. He starts to realize that it was never 'his' world to begin with. There is so much he doesn't know about the city he had spent ten years of his life in, so much he doesn't know about the parents that are so cruel to him, so much he doesn't know about himself...
8 237 - In Serial31 Chapters
1974 - A David Bowie Fanfic.
The year is 1974 and Rosalind Chester is an 18 year old girl who is in love with one of the biggest rockstar's of that time, along with a million other David Bowie fans... When Ros decides it's time to leave home to live in Brixton, her whole world changes. "I was just another fan of Bowie's, one of those fans that dreamed of meeting him. But in reality, and the sad truth is, he'd never know I existed. " - Rosalind Chester.But how wrong she was... So what happens when on a normal night out, Ros ends up having a chat with the man she's been in love with for the past 5 years? And how they both change each other's lives within 12 months... Is this the love story of the Brixton Boy and the little Rebel? In loving memory of David Jones (Bowie) - see you soon Starman xIf you enjoyed this story then please go and check out the sequel...! It's called 1984 - link is below! xhttp://my.w.tt/UiNb/kBmGR0vCku
8 219 - In Serial22 Chapters
Halo/ Red vs Blue Strike of the Prometheans
After Cortana destroyed Didact, everyone went on with there life's .... Well almost everyone. Few years later, Master Chief had a mission to go to a strange planet with a team called Red vs Blue and things aren't going to well.
8 131 - In Serial45 Chapters
Malli|TK
When best friends grow apart and become rivals and their life a competition, you already know things will go down.Especially on the day a teacher accidentally locks them up in a classroom together.And forgets about them.[mall(i) (Albanian): longing] academic rivals au©ilovespriteu 2022
8 137 - In Serial7 Chapters
♠The Good In The Bad♠ (Creepypasta x male reader) /Disconnected/
My friend demanded that I write this story for him soooooo here we are.(Ps he gave me $20 so I guess its a win win)Y/n is a 22 year old, Virgin male who still live with his father. His mother died from a car accident 2 years ago. Of course he was affected by this but his father well he was just the same but he became an alcoholic. Y/n wanted to avid thinking about his mother because it brought pain to his heart. So he got a job at a cafe that was some what like a restaurant He was able to cosplay as maid there so he enjoyed it.But everyone knows that some good things come to an end. He was sold to 7 men because his father was running low on money. Y/n has been at these men's place for who know how long. He has been raped and abused every day and night. He wanted to die on the spot. One day, while Y/n was being fucked, he could hear screaming but not the fun and games one. No he heard scream of pain. And with the screams of pain were guns shots and maniac laughter. The man on to of him heard the commotion going on so he pulled out of Y/n and opens the door. But when he did there was a gun fire and a thud follow after it. Y/n wired to scream but was to tired. He was breathing heavily and panting. But besides that he could he foot steps come in to the room not just one pair tho maybe a few maybe more. But he wanted to say something like "who's there?" or "is someone there?" but he didn't he was just tired so he passed.If you want to know what happens read the story welp in enjoy.
8 196

